Giật tít là Cướp đường, hẳn ai cũng nghĩ là ra đường bị cướp của cải như; đồng hồ, điện thoại, túi xách... gì đó. Nhưng lại không hẳn như vậy.
Cái "Cướp đường" muốn nói ở đây là Cướp đường hiểu theo nghĩa gốc - tức là Cướp (phần) đường đi; chứ không phải là Cướp (ở trên) đường theo nghĩa mọi người vẫn dùng.
Cướp cái phần đường đi, với cư dân thành thị văn minh ở những nước phát triển thì chắc không có. Mà có nghe đến cũng cảm thấy có gì đó là lạ...
Nhưng ở cái Thủ đô Hà Nội nghìn năm văn hiến, văn vật, văn minh (nói chung đủ các loại Văn đứng đầu, sau đó thì có các từ gì nữa thì ..tự hiểu) này, cái việc bị cướp phần đường vẫn hay thường xảy ra.
Vậy, cướp cái phần đường đi (của người khác) là gì?
Đó là hành động chen lấn, đi tràn sang phần đường của người đi ngược chiều mỗi khi tắc đường.
Một ví dụ sinh động là sáng nào cũng vậy, cứ đến ngã tư vào giờ cao điểm là y như rằng tắc đường và bị cướp đường. Khi có hiện tượng tắc đường (bởi từ sai lầm của một phương tiện nào đó) thì như một sự mặc nhiên, những người đi ô tô, xe máy, chủ yếu là xe máy đi tràn sang phần đường của người đi ngược chiều, có lúc tràn 1/2, có lúc tràn cả phần đường, nhìn vào tưởng như đường một chiều.
Khi mà chỗ tắc chính được giải tỏa thì những người đi ngược đường không còn lối nào mà đi, vì những người ở phần đường này đã cướp trắng trợn rồi. Trong cái không khí oi ngạt của mùa hè và những khí nóng tỏa ra từ các pô xe máy, ô tô ấy, ai ai cũng ngột ngạt và khó chịu đến nghẹt thở... Biết thế nào?
Nhưng điều lạ lùng ở chỗ, những người "cướp đường" ấy toàn là những khuôn mặt trông rất thông minh, sáng sủa, ăn mặc rất đẹp. Váy ngắn có, váy dài có, sơ mi dài tay có, ngắn tay có, cởi trần có... Các phương tiện thì cũng phong phú và đắt tiền không kém: Từ SH, Libety, Airblade và xoàng xoàng cũng là những anh wave chuồn chuồn...
Lạ kỳ thay là những khuôn mặt ấy đều rất vô tư và ...tự nhiên cướp phần đường của người khác như không có chuyện gì xảy ra. Và, cũng lạ là không ít trong số đó có nhiều vị cũng tiến sĩ, nhà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, nhà giáo, viên chức, cán bộ văn hóa... cả đấy!.
Nếu trong lúc chen lấn ấy, người đi ngược chiều với họ (tức là những người bị cướp ất phần đường chính đáng) mà có va quệt gì thì... ôi thôi. Không ăn chửi thì cũng ăn cái bạt tai, quả đấm hoặc một cái liếc đầy sát khí...
Có một số người trong thâm tâm cũng ý thức ra cái sự cướp đường, và dường như họ không muốn làm cái việc khốn nạn ấy, nhưng khốn nỗi, nếu họ cứ chấp hành đúng luật giao thông, đi đúng phần đường của họ thì người đi sau lại tràn lên trên đầu xe, tràn sang phần đường bên kia, có người còn bị tông vào đuôi xe, còn bị mắng là :
- Thằng thần kinh, sao đi ngu thế?
Kể cũng lạ cho cái giao thông ở đô thị văn hiến, văn minh, văn vật này. Đã đi cướp lại còn được chửi, được mắng người khác. Kẻ ăn cướp còn tự cho mình là đúng...
Tắc đường ở đâu ra? Trong rất nhiều nguyên nhân: Quy hoạch, dân số... thì cái sự cướp đường ấy cũng đóng góp vào cái sự tắc đường của Hà Nội vô cùng lớn lao và ...nhiều vô kể.
Trước đây, tôi có gọi hiện tượng tắc đường, chen lấn nhau là THÓI BON CHEN, nhưng nay do đã thẩm thấu triết học Mác - Lê Nin và nhân sinh quan cách mạng XHCN thì xin gọi những hành động lấn chiếm đường của người khác là CƯỚP ĐƯỜNG.
Vâng, cướp đường này không cần gọi đến cảnh sát giao thông, cảnh sát 113, cảnh sát hình sự, cảnh sát đặc nhiệm...
Cướp đường này chỉ cần gọi đến VĂN HÓA, ĐẠO ĐỨC và NHẬN THỨC ở mỗi người tham gia giao thông mà thôi!
Nếu những người cướp đường kia không tự ý thức được sự cướp đường của mình, chưa biết xấu hổ về hành vi cướp đường thì giao thông tắc vẫn hoàn tắc... Người ta vẫn bị cướp một cách ngang nhiên giữa ban ngày ban mặt như báo hiệu một sự xuống cấp của xã hội, của văn hóa, của ý thức và của lương tri.
Đã là cướp thì dù dưới hình thức nào, kiểu nào cũng là cướp, không thể khác.
Nếu những người cướp đường kia không tự ý thức được sự cướp đường của mình, chưa biết xấu hổ về hành vi cướp đường thì giao thông tắc vẫn hoàn tắc... Người ta vẫn bị cướp một cách ngang nhiên giữa ban ngày ban mặt như báo hiệu một sự xuống cấp của xã hội, của văn hóa, của ý thức và của lương tri.
Đã là cướp thì dù dưới hình thức nào, kiểu nào cũng là cướp, không thể khác.
Nguyễn Học - 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét